Phụ nữ có con có nên đi làm hay không? |
Jaci Conry
“Trong vài tháng qua, cô con gái Emma 3
tuổi của tôi liên tục khóc mỗi khi tôi chuẩn bị đi làm. Cô bé vẫn rất quý cô
trông trẻ mà tôi và chồng thuê; thông thường, sau khi ra khỏi nhà vài phút, tôi
sẽ lén nhìn qua cửa sổ và thấy Emma vẫn quấn quit trò chuyện với cô ấy. Tuy
nhiên, tôi vẫn chẳng thể kìm lòng được mỗi khi Emma ôm chằm lấy tôi, cố gắng
giữ tôi ở nhà.”
Giáo sư Kathleen McGinn
thuộc Đại học Harvard tin rằng nhiều bà mẹ trong trường hợp trên hiện đang cảm
thấy tội lỗi nhiều hơn mức cần thiết. Kathleen là người đứng đầu một nghiên cứu vừa được công bố trên tạp chí
Sáng kiến về Giới của trường ĐH Kinh tế Harvard, bà nhận thấy rằng con gái của
những bà mẹ “công sở”, khi lớn, thường có việc làm, làm nhiều thời gian và có
mức thu nhập cao hơn những người có mẹ ở nhà toàn thời gian. Nghiên cứu khảo
sát trên 20000 người thuộc 24 quốc gia này còn cho thấy những phụ nữ có mẹ đi
làm trong quá khứ cũng thường giữ những chức vụ quản lý cao hơn. Đối với đàn
ông, việc có mẹ đi làm xem ra không ảnh hưởng nhiều đến công việc sự nghiệp của
họ, tuy vậy, kết quả cho thấy họ giành nhiều thời gian hơn trong việc chăm sóc
các thành viên trong gia đình khi so sánh với những người có mẹ ở nhà.
McGinn còn cho biết các bà mẹ đi làm
thường cảm thấy hài lòng vì hình mẫu mình tạo ra cho con mình. “Trong một thời
gian dài, chúng ta thường nghe rằng [phụ nữ] ở nhà thì sẽ tốt cho con cái”. Tuy
nhiên, điều này xem ra không chính xác. “Những bà mẹ đi làm sẽ tác động đến
thái độ về giới, niềm tin về việc những gì là ‘đúng’ và ‘bình thường’ với phụ
nữ nơi con trẻ. Trẻ sẽ biết rằng việc phụ nữ đi làm và đàn ông tham gia công
việc gia đình là những điều hoàn toàn hợp lý.” McGinn còn chỉ ra một nghiên cứu
được xuất bản năm 2010 trên Psychological Bulletin do Rachel G. Lucas-Thompson
thực hiện, ở trường, những trẻ này còn có kết quả học tập và hành vi tương
đương, nếu không nói là tích cực hơn, so với các trẻ có mẹ ở nhà.
Tất nhiên, nhiều cha mẹ không có lựa chọn
nào khác ngoài việc phải đi làm – Hoa Kỳ là nước công nghiệp hóa duy nhất không
bắt buộc trả tiền nghỉ thai sản cho nhân viên – đối với nhiều bà mẹ, kiếm sống
là con đường duy nhất. Thế nhưng, đối với những phụ nữ mà người chồng có đủ khả
năng để chu cấp cho người vợ ở nhà, việc đi làm hay không là một lựa chọn khá
đau đầu.
Michelle
Juralewicz, một giám đốc quan hệ côn chúng sống ở Jamaica Plain. Đã nghỉ thai
sản 8 tuần sau khi sinh con. Dù xem quyết định trở lại công việc do các yếu tố
về kinh tế, Juralewicz, 33 tuổi, vẫn cho biết cô chưa sẵn sàng trì hoãn thời
điểm đỉnh cao trong sự nghiệp của mình. Cha mẹ cô sở hữu một doanh nghiệp nhân
sự suốt thời gian cô và 3 anh em của cô lớn lên. “Tôi luôn xem sự nghiệp là một
con đường tự nhiên giành cho phụ nữ, đồng thời phụ nữ có thể nang bằng với nam
giới – mặc cho việc xã hội ra sức ngăn cản điều đó.”, Juralewicz cho biết. Cô
đồng thời cũng chia sẻ việc nhà nang bằng với chồng mình.
Làm việc và nuôi dạy con vì thế như một
trò chơi tung hứng. “Megan Pesce, mẹ của hai bé trai 8 và 11 tuổi, một nhà
thiết kế nội thất, cho biết “Tôi cảm thấy mình như đang phải lầy lội rất nhiều
lần” “Việc nhận lãnh cả hai trách nhiệm có thể khiến bạn bị ngộp. Đôi khi tôi
băn khoăn liệu mình có làm cả hai phần việc đủ tốt, hay những gì tôi làm chỉ ở
mức tầm tầm mà thôi”. Tuy nhiên cô Pesce, 41 tuổi, luôn biết rằng cô muốn giữ
lấy sự nghiệp của mình.
Mẹ của Pesce là y tá, thường làm việc ca
đêm trong suốt thời gian cô và hai em của mình lớn lên. “Mẹ tôi là một bà mẹ
đơn thân buộc phải làm việc để kiếm sống. Bà có bằng thạc sĩ và trở thành một y
tá pháp ý. Bà giúp tôi nhận ra rằng tôi có giá trị đến mức nào. Tôi không biết
liệu tôi có đủ sự tự tin để làm tất cả những điều này nếu thiếu tấm gương của
bà hay không.”
Pesce thường tính toán vào ban đêm và hay
tiếp khách hàng vào chiều tối; chồng của cô, một doanh nhân, là người đứng mũi
chịu sào cho những công việc nội trợ. “Tôi muốn được ở bên con mình càng nhiều
càng tốt”, Pesce cho biết “Tôi đến những buổi luyện tập và các trận đấu của con
mình. Con tôi biết rằng mẹ chúng đi làm, nhưng cũng biết rằng gia đình là rất
quan trọng.”
Một bà mẹ lựa chọn việc ở nhà có thể phải
đối mặt với một khó khăn khác: làm sao để chăm sóc gia đình với chỉ một đầu
lương. Tuy vậy, với Kerry McDonald, một bà mẹ đến từ Cambridge, đó là một sự hi
sinh xứng đáng. McDonald, 38 tuổi, đang điều hành một công ty tư vấn huấn luyện
doanh nghiệp khá thành công. Cô nhớ lại “Suốt thời gian tôi mang thai, tôi
không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ không trở lại làm việc. Công việc lúc đó mới là
đứa con của tôi.” “Tôi nghĩ rằng mình sẽ chỉ nghỉ vài tháng. Rồi bỗng tôi nhận ra bản thân mình đã chạy theo
cho con ăn, địu con đi mỗi ngày, lo cho con khi con khóc, và tôi nhận ra tôi
muốn ở bên để chăm sóc con mỗi khi con cần.”
McDonald giờ đã có 4 đứa
con và là đồng biên tập “Choosing Home,” một cuốn ebook với những bài
viết về các bà mẹ đã từ bỏ công việc để theo đuổi nghiệp ở-nhà-nuôi-con. Cô cảm
thấy sự hỗ trợ từ cộng đồng cho những bà mẹ ở nhà nuôi con nay đã giảm bớt ít
nhiều.
“Tôi nghĩ rằng hiện này
xã hội chúng ta thường đặt ưu tiên cho công việc, tiền bạc và tiêu xài lên trên
cả gia đình, con cái và nhà cửa” McDonald cho biết. Bà đánh giá thấp kết quả
nghiên cứu của McGinn. “Tôi cảm thấy rất khó chịu khi nghiên cứu nhấn mạnh chức
danh và lương bổng là những chỉ báo của một cuộc sống thành công”
Angela Stevenson, một
nhà môi giới bất động sản tại Hingham, đã chứng kiến nhiều khía cạnh khác nhau
của đời sống công việc kể từ khi cô trở thành mẹ vào bảy năm trước. Bà mẹ ba
con hiện nay đang kinh doanh quảng cáo truyền thông đã bỏ ra hai năm rưỡi ở nhà
sau khi sinh đôi, sau đó cô phụ trách bán hàng cho một công ty công nghệ, công
việc yêu cầu cô phải đi công tác rất nhiều. Cuối cùng, cô phải chuyển qua công
việc hiện tại vì tính linh động và để giảm bớt khoảng cách với con.
“Khi tôi mới làm mẹ, mọi
việc như chỉ có đúng và sai, nhưng bây giờ tôi đã có thể làm cả hai mà không
phải cảm thấy lưỡng lự” Steveson cho biết. “Tôi rất hài lòng khi mình có thể ở
nhà cả ngày, đồng thời tôi cũng tận hưởng công việc của mình. Tôi cho rằng mức
độ stress ở cả hai kịch bản là ngang nhau”
Mẹ của cô cũng làm việc trong khi nuôi dạy
cô. “Tôi chứng kiến bà học đại học và thạc sĩ, tôi luôn tự hào về bà. Tôi nhớ
có lần bà đã dạy tôi, thứ tốt nhất mà con có thể có là cơ hội để chọn lựa, và
tôi thấy hiện giờ điều ấy rất đúng.”
McGinn ghi nhận rằng mặc cho tất cả những
thay đổi tại công sở thời hiện đại, cha mẹ vẫn tìm ra cách để hiện diện bên con
cái. “Số giờ cha mẹ giành cho con vẫn ổn định từ những năm 60… Khi đó các bà mẹ
cũng chẳng ngồi chơi đồ hàng với con cả ngày. Họ cũng làm mọi việc trong nhà và
con cái cũng bị đặt qua một bên.”
Như vậy, dù cha mẹ có gặp khó khăn trong
việc cần hiện diện nhiều nơi cùng lúc, con cái vẫn cảm thấy mình được chú ý. “Tổng
số giờ cha mẹ giành cho con bây giờ đã có thêm sự góp mặt của người cha, những
người đang tham gia nhiều hơn hẳn so với những thời đại trước”, McGinn cho
biết. “Và những lúc bà mẹ đi làm có mặt bên con mình, thời gian ở bên nhau của
cả hai cũng được chú trọng hơn.”
Các bạn có thể tự do chia sẻ và sử dụng bài viết (cũng như bài dịch) này với mục đích phi thương mại với điều kiện ghi rõ nguồn là từ The Boston Globe (và nguồn dịch là Hành lang Tâm lý). Việc sử dụng bài viết và bản dịch này trên mạng cần phải có đường dẫn về trang bài viết của The Boston Globe https://www.bostonglobe.com/lifestyle/2015/10/04/study-finds-that-daughters-benefit-when-moms-work/Mjoe0kvAhyi41DXmUeatAP/story.html và đường dẫn bài dịch http://hanhlangtamly.blogspot.com/2015/10/con-cai-huong-loi-khi-me-di-lam.html .Những ngoại lệ khác với mục đích thương mại cần có phép bằng văn bản của The Boston Globe và thông báo cho người dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét