Vygotsky và trẻ |
Saul McLeod published 2007 updated 2014
Để hiểu được những
học thuyết của Vygotsky về sự phát triển nhận thức, chúng ta cần phải hiểu hai
trong số những nguyên tắc chính trong công trình của ông: Người
Hiểu biết hơn (More Knowledgeable Other - MKO) và Vùng Phát triển gần nhất (Zone
of Proximal Development - ZPD).
MKO được hiểu
là khả năng tự giải thích. Khái niệm này đề cập đến một người có hiểu biết hoặc
trình độ năng lực cao hơn so với người học đối với một nhiệm vụ, quá trình hay khái
niệm mới.
Tuy ngụ ý ám
chỉ đến người giáo viên hay người lớn, MKO không nhất thiết chỉ giới hạn trong
phạm vi đó. Trong nhiều trường hợp, bạn đồng trang lứa của trẻ hay chính trẻ so
với người lớn có thể là những cá nhân có nhiều hiểu biết, kinh nghiệm hơn. Ví
dụ, giữa trẻ và cha mẹ, ai là người am hiểu hơn về những ban nhạc tuổi teen, về
cách phá màn trò chơi điện tử mới nhất, hoặc làm thế nào thực hiện chính xác điệu
nhảy đang rất hot trong thời gian gần đây?
Thực tế, MKO
không nhất thiết phải là một người nào cả. Để hỗ trợ nhân viên trong quá trình
học tập, một số công ty hiện đang sử dụng hệ thống hỗ trợ công việc điện tử. Các
gia sư điện tử này cũng được sử dụng trong hệ thống giáo dục để tạo điều kiện
và hướng dẫn học sinh xuyên suốt quá trình học tập. Điểm mấu chốt của MKO là
phải có (hoặc được lập trình với) nhiều kiến thức hơn về chủ đề được học so với
người học.
Nội dung của
MKO có liên quan đến nguyên tắc quan trọng thứ hai trong các tác phẩm của
Vygotsky, đó là Vùng phát triển gần – Zone of Proximal Development.
Đây là nội dung
then chốt, liên hệ đến sự khác biệt giữa những điều mà trẻ có thể hoàn thành
một cách độc lập và những điều mà trẻ có thể đạt được với sự hướng dẫn và khích
lệ từ người cộng tác có chuyên môn.
Vùng phát triển gần |
Ví dụ, một đứa
trẻ có thể không tự mình giải được câu đố lắp hình (như ví dụ trên) và sẽ mất
một khoảng thời gian khá lâu để thực hiện được việc đó. Nhưng trẻ có thể thực
hiện được nếu có tương tác với người cha. Từ đó, trẻ sẽ phát triển được kỹ năng
này và có khả năng ứng dụng vào những lần chơi lắp hình trong tương lai.
Vygotsky (1978)
nhìn nhận ZPD là khu vực mà các hướng dẫn/ chỉ dẫn nhạy cảm nhất cần được cung
cấp cho trẻ – điều này cho phép trẻ phát triển những kỹ năng trẻ sẽ tự sử dụng
sau này – giúp phát triển các chức năng tinh thần bậc cao hơn.
Vygotsky cũng
cho rằng tương tác với bạn cùng trang lứa là cách thức hữu hiệu để phát triển các
kỹ năng và chiến lược. Ông khuyến khích các giáo viên, trong phạm vi vùng phát
triển gần, sử dụng những bài tập hợp tác, trong đó, trẻ phát triển những năng
lực còn yếu với sự giúp đỡ từ những bạn đồng trang lứa có năng lực hơn
Bằng chứng ủng hộ Vygotsky và ZPD
Freund (1990) đã
tiến hành một nghiên cứu, trong đó những trẻ tham gia phải quyết định những món
nội thất nào nên được đặt trong từng khu vực riêng biệt trong một ngôi nhà búp
bê. Một vài trẻ được phép chơi cùng mẹ trong điều kiện tương tự trước khi thử
làm một mình (ZPD) trong khi những trẻ khác chỉ được phép thực hiện một mình mà
thôi (Học tập khám phá của Piaget)
Freund tìm ra rằng
những trẻ được làm việc trước với mẹ (ZPD) có cải thiện đáng kể so với những
trẻ lần đầu tiên tự thực hiện nhiệm vụ trên. Kết luận chỉ ra rằng học tập có
hướng dẫn trong ZPD đem lại hiểu biết/ khả năng thực hiện tốt hơn so với làm
việc một mình (học tập khám phá).
McLeod, S. A. (2007). Lev Vygotsky.
Retrieved from http://www.simplypsychology.org/vygotsky.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét