LỢI
ÍCH KHI Ở TRONG NHÓM XÃ HỘI
Hai nghiên cứu của GS Fabio
Sani và cộng sự thuộc ĐH Dundee tìm hiểu về mối liên hệ giữa sức khỏe tâm thần
và khả năng đồng nhất hóa với nhóm – cảm giác thuộc về một nhóm cùng với cảm
giác tương đồng với các thành viên trong nhóm. Giả thuyết được đặt ra là một
người đồng nhất hóa với càng nhiều nhóm thì càng ít có nguy cơ mắc phải các vấn
đề sức khỏe tâm thần.
Nghiên cứu đầu tiên có mẫu
gồm 1814 người trưởng thành, đánh giá mức độ đồng nhất hóa của nghiệm thể với
gia đình, cộng đồng địa phương và một nhóm xã hội mà họ lựa chọn, đi kèm với
việc thực hiện một bảng tự đánh giá về trầm cảm. Các nhà nghiên cứu cũng kiểm
tra hồ sơ sức khỏe nhằm xem xem liệu các nghiệm thể có được chỉ định dùng thuốc
chống trầm cảm trong sáu tháng qua hay không.
Nghiên cứu thứ hai thực
hiện với 1111 học sinh trung học phổ thông nhằm lượng giá xem liệu các em có
đồng nhất hóa bản thân với gia đình, bạn bè hay trường lớp hay không. Các
nghiệm thể cũng được yêu cầu cho biết mức độ họ cảm nhận các triệu chứng rối
loạn tâm lý.
Trong nghiên cứu đầu tiên,
những người trưởng thành không đồng nhất hóa với bất kỳ nhóm nào có khả năng bị
trầm cảm gấp 20 lần, đồng thời tỉ lệ khả năng bị chỉ định dùng thuốc chống trầm
cảm trong nửa năm qua cao gấp 3 lần so với những người có đồng nhất hóa với gia
đình, bạn bè hay nhóm xã hội họ lựa chọn.
Trong nghiên cứu thứ hai,
các em học sinh không đồng nhất hóa với bất kỳ nhóm nào có khả năng trải nghiệm
các khó khăn tâm lý cao gấp bốn lần so với những học sinh có cảm giác thuộc về
một nhóm.
Các kết quả này vẫn có giá
trị sau khi tính đến tuổi tác, giới tính, tình trạng kinh tế xã hội của nghiệm
thể và quan trọng nhất, mức độ giao tiếp liên cá nhân giữa các thành viên trong
nhóm.
GS. Fabio Sani cho biết: “Nhóm
có thể giúp bảo vệ chúng ta trước trầm cảm. Tuy nhiên, điều này chỉ có thể xảy
ra nếu một người tự chủ động đồng nhất hóa mình với nhóm. Hơn nữa, chúng ta
đồng nhất hóa càng với nhiều nhóm thì sức khỏe tâm thần càng có tín hiệu tích
cực.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét